TRƯỜNG TIỂU HỌC NGUYỄN THƯỢNG HIỀN, QUẬN NGÔ QUYỀN, TP HẢI PHÒNG

Truyện cổ tích Tấm Cám

Ngày xửa ngày xưa, có hai chị em tên là Tấm và Cám. Tấm và Cám là hai chị em cùng cha khác mẹ. Sau khi mẹ của Tấm mất đi, cha của Tấm kết hôn với mẹ của Cám. Ban đầu, cha của Tấm yêu thương cả hai chị em. Tuy nhiên, sau đó cha của Tấm bị bệnh và qua đời. Tấm phải sống chung với mẹ kế, người rất ác độc. Mỗi ngày, Tấm phải làm hết công việc trong nhà còn Cám được sống thảnh thơi.

Một ngày, mẹ kế bảo hai chị em ra đồng bắt cá và hứa thưởng cho người bắt được nhiều cá hơn. Tấm ngoan ngoãn nghe theo lời bảo, còn Cám lại lười biếng chỉ chơi đùa. Khi Tấm đã bắt được nhiều cá, Cám đã định hãm hại Tấm bằng cách gọi Tấm trở về để giữ cá trong giỏ. Trong lúc Tấm vắng mặt, Cám đã lấy cá của Tấm đặt vào giỏ của mình và chạy về nhà. Khi Tấm trở về và không thấy giỏ cá, cô đã khóc lóc và đột nhiên, một ông Bụt đã xuất hiện và hỏi cô tại sao cô khóc. Tấm đã kể tình huống xảy ra cho ông Bụt nghe. Ông Bụt bảo cô kiểm tra trong giỏ xem còn con cá nào không. Khi kiểm tra, Tấm chỉ tìm thấy một con cá bống. Ông Bụt nói với Tấm để nuôi con cá bống này và mỗi khi cho ăn, cô phải nói: “Bống bống bang bang, Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta, chớ ăn cơm hẩm cháo hoa nhà người.” Tấm nghe lời ông Bụt và nuôi con cá bống trong giếng. Con cá đã lớn nhanh chóng nhờ sự chăm sóc của Tấm.

Mẹ kế của Tấm thấy Tấm mỗi ngày đem cơm ra cho cá trong giếng, bà bắt đầu nghi ngờ và sai Cám theo dõi. Cám đã kể cho mẹ biết mọi điều. Kế tiếp, mẹ kế bảo Tấm đi chăn trâu ở đồng xa, nhưng thực sự là để hại Tấm. Tấm nghe lời mẹ và dẫn trâu đi xa. Trong khi đó, mẹ kế đem cá bống của Tấm và giả vờ gọi bống để cá nghe và lên miệng giếng. Mẹ kế và Cám đã bắt cá bống và làm thịt. Khi Tấm trở về và không thấy bống, cô đã khóc lóc. Ông Bụt hiện lên và hỏi Tấm lý do. Tấm kể lại sự việc và ông Bụt bảo cô lấy xương của bống và chôn dưới bốn chân giường.

Sau một thời gian, hoàng đế tổ chức hội. Mẹ và Cám chuẩn bị đi xem hội sớm, trong khi đó, Tấm xin ở lại để làm giỗ cho cha. Mẹ kế của Tấm đã dùng mưu kế để trì hoãn Tấm bằng cách cho cô nhặt gạo và thóc. Khi cô hoàn thành công việc đó, mới được đi xem hội. Tấm khóc lóc, không hài lòng với tình huống này. Ông Bụt hiện lên và hỏi cô tại sao cô khóc. Tấm kể lại tình huống và ông Bụt đã sai một bầy chim sẻ đến giúp Tấm. Chỉ trong một thoáng, công việc đã hoàn thành. Tuy nhiên, Tấm không có quần áo đẹp để đi xem hội. Ông Bụt lại hiện lên và hỏi cô tại sao cô lại khóc. Tấm trả lời rằng cô không có quần áo đẹp. Ông Bụt đáp lại rằng cô hãy đào lên bốn hũ chôn dưới bốn chân giường. Tấm nghe lời ông Bụt, đào lên và tìm thấy một bộ váy đẹp, một đôi giày thêu, một con ngựa và một yên cương. Tấm rất vui mừng và đổi quần áo trước khi đi xem hội. Trên đường đi, cô đã đánh rơi một chiếc giày và không kịp nhặt lên. Hoàng đế nhìn thấy chiếc giày và tỏ ra rất hâm mộ. Ông ra lệnh để tất cả con gái đi trẩy thử giày. Nếu ai đi vừa giày, sẽ được làm vợ của hoàng đế. Mọi người đến thử giày nhưng không có ai vừa. Mẹ và Cám cũng thử nhưng không thành công. Tấm được mời thử giày cuối cùng và thật bất ngờ, giày vừa như in. Hoàng đế vui mừng và đưa Tấm về cung làm vợ.

Từ đó, mẹ và Cám căm phẫn và trong ngày giỗ cha, Tấm xin phép hoàng đế để về nhà làm giỗ. Mẹ và Cám đã lên kế hoạch giết Tấm. Mẹ kế của Tấm bảo cô trèo lên cây để hái trầu và thiếu tướng cắt gốc cây. Tấm hỏi nhìn xuống cây và được mẹ trả lời rằng nhiều kiến quá nên mẹ bắt kiến cho nó không đốt con. Tấm trèo lên cây và cây rung lắc. Cô hỏi mẹ thấy gì và được trả lời là gốc cây có nhiều kiến quá. Tấm ngã xuống ao và chết đuối. Mẹ kế và Cám ra khỏi cung, nhưng bị sét đánh chết giữa đồng.

Tấm biến thành con chim Vàng Anh và bay vào cung. Một lần, khi Cám giặt áo cho hoàng đế, nghe một tiếng hót từ chim Vàng Anh. Cám nghe thấy và sợ hãi. Chim Vàng Anh theo dõi hoàng đế khắp nơi ông đi. Hoàng đế thấy điều này và hỏi chim Vàng Anh có phải là vợ của ông. Chim Vàng Anh bay tới và đậu trên tay hoàng đế. Từ đó, hoàng đế chỉ quan tâm đến chim Vàng Anh và xây cho nó một chuồng vàng và chăm sóc nó mỗi ngày.

Cám không hài lòng với tình huống này và về nhà xin ý kiến của mẹ. Mẹ kế lại xúi Cám bắt chim ăn thịt và chôn lông của chim vào góc vườn. Hoàng đế biết chuyện và tức giận. Tại góc vườn, cây xoan đào mọc lên và tạo bóng mát. Hoàng đế nằm dưỡng sinh dưới cây nhưng bị mưa ướt. Cám đến và nhìn thấy tình huống này, vội vàng chặt cành xoan. Trong khi Cám đang dệt áo cho hoàng đế, khung cửi kêu: “Cót ca, cót két, Lấy tranh chồng chị, Chị khoét mắt ra.” Cám sợ hãi và sai người đem khung cửi đi đốt. Từ đống tro, cây thị mọc lên và chỉ có một quả thị. Một bà cụ đi chợ ngồi dưới gốc cây và nói: “Thị ơi, thị rụng bị bà, Bà để bà ngửi, Chứ bà không ăn.” Bà cụ đem quả thị về nhà nhưng chỉ ngửi mà không ăn. Sau khi về nhà, bà cụ thấy cơm nước đã sẵn sàng và nhà cửa sạch sẽ. Bà cụ quyết định nhận cô làm con gái.

Từ đó, Tấm ở nhà giúp bà và bà mở quán nước. Tấm giúp bà chăm sóc cây trầu và quán luôn đông khách. Một lần, hoàng đế đi qua và nghỉ bên quán nước. Ông thấy trầu và thích như cái trầu Tấm đã trầu. Ông hỏi ai trong nhà trầu và bà lão thật thà nói rằng trầu này do con gái bà trầu. Hoàng đế muốn gặp con gái của bà và bà gọi Tấm ra. Hoàng đế vui mừng khi nhận ra Tấm và quyết định lấy cô làm vợ. Nhưng Tấm xin nhà vua tha tội cho mẹ và Cám. Từ đó, mẹ và Cám bị đuổi ra khỏi cung. Khi họ ra khỏi thành, một cơn bão đã đến và sét đánh chết hai mẹ con ở đồng. Từ đó, nhà vua và Tấm sống hạnh phúc đến cuối đời.

FEATURED TOPIC